BAN MIÊU
– Tên khoa học: Mylabris.
– Bộ phận dùng: toàn thân con sâu ban miêu; đầu và chân, sao vàng tán bộ để
dùng.
– Tính vị quy kinh: ấm, cay, rất độc; quy kinh can, thận, vị.
– Chỉ định:
+ Điều trị chứng trưng hà, kinh bế thì thường dùng với đào nhân, đại hoàng.
Gần đây dùng điều trị các khối ung thư: ví dụ như ung thư gan thì dùng ban miêu
1-3 con cho vào trong trứng gà đun lên để ăn có thể cải thiện được các chứng trạng
và làm co nhỏ khối u.
+ Điều trị mụn nhọt sưng cứng mà không phá ra được: dùng ban miêu nấu cao
dán ra ngoài.
+ Điều trị hắc lào, ghẻ: dùng bột ban miêu hoà với mật ong để bôi, gần đây
người ta phối hợp với cam thảo nghiền bột để dùng.
+ Điều trị chứng sưng hạch cổ (loa lịch) thì thường dùng với bạch phàn, thanh
đại nghiền bột dùng ngoài (như bài sinh cơ can nùng tán).
– Liều dùng: cho vào viên hoàn liều 0.03-0.06g/ngày.
– Chú ý: thuốc rất độc khi uống nên thận trọng, phải nắm vững được liều dùng,
cấm dùng khi phụ nữ có thai. Dùng ngoài có thể gây bỏng rộp ngoài da thậm chsi
lở loét, cho nên không được dùng trên diện rộng. Khi uống quá liều có thể gây
buồn nôn, nôn, ỉa lỏng, đái ra máu, suy thận.
– Tác dụng dược lý: có tác dụng cứ chế một số trực khuẩn ngoài da, chống
viêm khớp, thực nghiệm trên chuột thấy LD50 là 1,25mg/kg sẽ gây ra các tổn hại ở
tâm, can, tỳ, phế, thận.